Vầng trăng đừng xẻ làm đôi
Cứ nguyên vẹn thế để mà lung linh
Trăng thơm như quả trên cành
Bình yên ở giữa biển đời bao la
Sao người lại nỡ hững hờ
Đem trăng xẻ nửa cho lòng xót xa ?
Nửa trăng người giữ trao ai ?
Để nửa còn lại chơi vơi, bẽ bàng
Tưởng rằng viên mãn muôn đờiXế chiều, trăng lại xẻ đôi. Nào ngờ..........
Duyên tình sao quá mỏng manh
Hay bởi phận bạc, tơ hồng mong manh ????
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét