Cô sinh viên vô tư cùng bạn thân đạp xe hòa vào dòng người xuôi ngược . Ngắm thành phố lên đèn .........
Con phố gần , con phố xa ...bàn chân vô tư có nơi nào không in dấu ?!
Tiếng cười giòn tan vọng vào vòm lá biếc . Giữ dùm nghe , vòm biếc lao xao ................Xoan tím bồng bềnh............................
Rồi phượng hồng góc phố ..........................
Bằng lăng mênh mang ....................
Hương ngâu thoảng nhẹ , bâng khuâng ...............
Hoa sữa nồng nàn như lời nhắc nhủ : thời gian trôi , không điệp khúc bao giờ ..........
Khi thành phố lên đèn................
Người phụ nữ hối hả trở về nhà sau một ngày làm việc ( muộn hơn mọi ngày ) . Xe máy lướt nhanh ............. Những con phố xa , những con phố gần - ngập tràn ánh điện . Cuối con đường , ngôi nhà sơn xanh bi bô tiếng trẻ đang chờ .................Chị khẽ mỉm cười ............ " Sao giờ này mới về ? Công việc nhiều hơn ? Có mệt lắm không em ?" .........Hạnh phúc tưởng giản đơn , nhưng không phải ai cũng có . Sự sẻ chia trong cuộc sống bộn bề .............Xe dừng lại trước ngôi nhà sơn màu xanh chan hòa ánh điện . Lũ trẻ ríu rít chào rồi mải miết với trò chơi . Chị bước vào ... Một giọng nói vừa đủ để chị nghe : " Sao giờ này còn về ? Không ngủ luôn ở đấy , mai khỏi tốn xăng đi ? " ................Chị lại khẽ cười ...........Bờ mi đẫm ướt ! Nước mắt ? Không ! Những giọt đời mặn chát trào dâng...............
Mà có sự chia đều : Hạnh phúc - Khổ đau ...........
Hạnh Phúc của người phụ nữ, sao nhỏ bé và dung dị vậy, em nhỉ.
Nhỏ nhoi vàng cánh hoa ngâu Nép lòng anh thuở ban đầu dịu hương Em đi, vọng một trời thương Với tay níu mộng vô thường trăm năm.
(Vũ Quyên)