Thời gian - sao mà nhanh thế ? ! Dòng đời ôi cứ chảy miên man ......Ta vẫy vùng giữa đôi bờ thương nhớ . Yêu một thời nhưng chẳng gọi thành tên .............
Gió thổi miên man trong phố chiều nhạt nắng . Trải thảm vàng bông điệp nhỏ nằm im . Trên sân ga tàu vẫn đi về , nhưng chẳng có đoàn tàu nào đi ngược thời gian..............
Chỉ có thơ thôi và những dòng lưu bút . Gửi mùa xuân ép hai nửa vào tim . Xuân se lạnh mà lòng sao lại ấm . Lửa yêu thương đốt cháy những tán bàng .........
Lá vàng ơi hãy cứ trôi đi , để cuộc đời lại thêm màu xanh mới , thêm một chút buồn như mơ trong nhật kí , trong bài thơ tình chẳng gửi tặng ai ...........
Xin thời gian hãy cứ chảy tiếp đi , dẫu ta không thể ngược dòng cổ tích ...Nhưng hãy dành cho ta góc trời lãng mạn . Lá vàng rơi , hoa phượng cháy , và thơ.............
Xin một lần thôi nhìn lại bạn bè , dẫu biết rằng chỉ là trên trang giấy . Những nét chữ xiêu xiêu giữa mùa xuân năm ấy , bao vui buồn và những giấc mơ hoa .............
Lưu bút ngày xuân xin gửi chút lạnh lùng của gió , chút mưa xuân hiếm muộn của mùa.............. Để khi qua rồi ta còn nhìn lại .Mùa xuân qua . Ừ nhỉ - mùa xuân qua ..........
chẳng bén Duyên cho
Xa xôi cách mấy lần đò cũng sang"
Cuối Xuân lại thấy đất trời rộng thêm
Ép sao hai nửa con tim
Gửi tình theo nắng cuối Xuân mất rồi!
Được gì anh - Được gì tôi
Sầu riêng nhớ lại mấy lời ca dao
Xa rồi chẳng có gì trao
Gửi em lộc biếc đi vào cuối Xuân!